BƯỚC ĐI TRAO BAN BÌNH AN
Thời nay, thế giới đang ồn ào vì đủ loại tin tức lẫn tin giả, nhưng lại thiếu vắng Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô. Mà Tin Mừng không thể tự lan đi. Thế nên, Chúa Giêsu không chỉ sai 12 Tông Đồ, mà còn sai 72 môn đệ lên đường loan báo Tin Mừng. Con số 72 tượng trưng cho mọi tín hữu đều được sai đi, không trừ ai. Đức tin thật không ngồi yên, mà luôn thôi thúc người tín hữu bước đi lên đường.
1. BƯỚC ĐI. Đạo Chúa là đạo của những bước chân lên đường, không phải đạo ngồi hưởng ơn lành. Ngôi Hai Thiên Chúa đã từ trời bước xuống trần gian, rồi miệt mài đi đến khắp các làng mạc. Trước khi về trời, Ngài đã truyền lệnh cho các môn đệ: “Anh em hãy đi rao giảng Tin Mừng cho muôn dân.” Sai các môn đệ đi, Chúa căn dặn: đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép… Nghĩa là bước đi với tinh thần siêu thoát, không lệ thuộc vật chất, không cậy dựa vào thế gian, mà hoàn toàn tín thác vào Chúa. Bước đi như người hành hương: tay không mà lòng đầy Chúa.
2. BÌNH AN. Bước đi để làm gì? Để trao ban bình an – không phải bình an của thế gian, mà là bình an phát xuất từ Thiên Chúa. Bình an ấy được diễn tả thật đẹp trong bài đọc I: Chúa như người mẹ hiền bồng bế, nâng niu, cho con thơ bú mớm. Và bài đọc II nhấn mạnh: bình an đến từ thánh giá – nơi Chúa Giêsu chịu chết để cứu độ nhân loại. Bình an của Chúa là hoa trái của lòng thương xót và tình yêu hy sinh. Một sự bình an có khả năng chữa lành và biến đổi lòng người.
Thế giới hôm nay người ta bước đi hối hả, nhưng bước đi để làm gì? Chúa đang hỏi từng người: Con có dám bước đi trao ban bình an của Thầy cho tha nhân không? Ước gì chúng ta dám lên đường để trao ban một lời chào thăm hỏi, một nghĩa cử yêu thương. Vì mỗi bước chân nhỏ có thể mang theo một Tin Mừng lớn. Amen.
Thời nay, thế giới đang ồn ào vì đủ loại tin tức lẫn tin giả, nhưng lại thiếu vắng Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô. Mà Tin Mừng không thể tự lan đi. Thế nên, Chúa Giêsu không chỉ sai 12 Tông Đồ, mà còn sai 72 môn đệ lên đường loan báo Tin Mừng. Con số 72 tượng trưng cho mọi tín hữu đều được sai đi, không trừ ai. Đức tin thật không ngồi yên, mà luôn thôi thúc người tín hữu bước đi lên đường.
1. BƯỚC ĐI. Đạo Chúa là đạo của những bước chân lên đường, không phải đạo ngồi hưởng ơn lành. Ngôi Hai Thiên Chúa đã từ trời bước xuống trần gian, rồi miệt mài đi đến khắp các làng mạc. Trước khi về trời, Ngài đã truyền lệnh cho các môn đệ: “Anh em hãy đi rao giảng Tin Mừng cho muôn dân.” Sai các môn đệ đi, Chúa căn dặn: đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép… Nghĩa là bước đi với tinh thần siêu thoát, không lệ thuộc vật chất, không cậy dựa vào thế gian, mà hoàn toàn tín thác vào Chúa. Bước đi như người hành hương: tay không mà lòng đầy Chúa.
2. BÌNH AN. Bước đi để làm gì? Để trao ban bình an – không phải bình an của thế gian, mà là bình an phát xuất từ Thiên Chúa. Bình an ấy được diễn tả thật đẹp trong bài đọc I: Chúa như người mẹ hiền bồng bế, nâng niu, cho con thơ bú mớm. Và bài đọc II nhấn mạnh: bình an đến từ thánh giá – nơi Chúa Giêsu chịu chết để cứu độ nhân loại. Bình an của Chúa là hoa trái của lòng thương xót và tình yêu hy sinh. Một sự bình an có khả năng chữa lành và biến đổi lòng người.
Thế giới hôm nay người ta bước đi hối hả, nhưng bước đi để làm gì? Chúa đang hỏi từng người: Con có dám bước đi trao ban bình an của Thầy cho tha nhân không? Ước gì chúng ta dám lên đường để trao ban một lời chào thăm hỏi, một nghĩa cử yêu thương. Vì mỗi bước chân nhỏ có thể mang theo một Tin Mừng lớn. Amen.