MASSIMO VALICCHIA | MASSIMO VALICCHIA


Đức Giáo Hoàng và Schwarzenegger xem xét những “người hùng hành động” của môi trường

Đó là nội dung bài tường trình của tạp chí Aleteia ngày 10/02/25. Tạp chí này viết:

Đức Giáo Hoàng nói rằng việc thu thập dữ liệu và đưa ra các bài diễn thuyết là chưa đủ. Chúng ta cần sự quan tâm và hoán cải thực sự.

Khi nói đến việc chăm sóc công trình sáng tạo của Chúa, Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã kêu gọi chuyển từ "dữ liệu" và "bài diễn thuyết" sang "quan tâm" và "hoán cải".

"Chúng ta phải chuyển từ thu thập dữ liệu sang quan tâm; và từ diễn thuyết về môi trường sang một sự hoán cải sinh thái, chuyển đổi cả lối sống cá nhân và cộng đồng", ngài phát biểu trong một cuộc họp được tổ chức tại Castel Gandolfo, nơi có khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, vào ngày 1 tháng 10. Biến cố này đánh dấu kỷ niệm 10 năm thông điệp Laudato si' của Đức Giáo Hoàng Phanxicô về sinh thái toàn diện.

Chỉ còn một tháng nữa là đến Hội nghị các bên tham gia Công ước khung của Liên Hợp Quốc (COP30), sẽ được tổ chức tại Belém, Brazil, Đức Thánh Cha khuyến khích mọi người "gây áp lực lên các chính phủ để xây dựng và thực hiện các quy định, thủ tục và biện pháp kiểm soát chặt chẽ hơn."

Hội nghị “Nuôi dưỡng Hy vọng”, diễn ra đến hết ngày 3 tháng 10, tập trung vào những thách thức sinh thái lớn mà toàn cầu đang phải đối diện.



Trước bài phát biểu của Đức Giáo Hoàng, Arnold Schwarzenegger, diễn viên kiêm cựu thống đốc bang California, đã có một bài phát biểu đầy nhiệt huyết, kêu gọi: “Chấm dứt ô nhiễm!”

Sau đó, nhắc lại một trong những bộ phim ăn khách của mình, nam diễn viên đã gọi Đức Giáo Hoàng Lêô XIV là một “anh hùng hành động” của sinh thái học.

Đức Giáo Hoàng, tỏ ra thích thú với câu nói đùa của cựu vận động viên thể hình, đã trả lời:

Trước khi tiếp tục với một vài bài phát biểu đã được chuẩn bị trước, tôi muốn cảm ơn hai diễn giả đã phát biểu trước tôi. Và tôi muốn nói thêm rằng thực sự có một anh hùng hành động đang có mặt với chúng ta chiều nay, đó chính là tất cả các bạn, những người đang cùng nhau tạo nên sự khác biệt.

Đức Giáo Hoàng tiếp tục kêu gọi sự hoán cải liên tục:

Chúng ta không thể yêu mến Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta không thể nhìn thấy, trong khi lại khinh miệt các tạo vật của Người. Chúng ta cũng không thể tự nhận mình là môn đệ của Chúa Giêsu Kitô nếu không tham gia vào quan điểm của Người về tạo vật và sự chăm sóc của Người đối với tất cả những gì mong manh và bị tổn thương.

Dưới đây là toàn văn bài diễn văn của Đức Thánh Cha:

Anh chị em thân mến, bình an ở cùng anh chị em.

Trước khi tiếp tục với một vài bài phát biểu đã được chuẩn bị trước, tôi xin cảm ơn hai diễn giả đã phát biểu trước tôi. Và tôi cũng muốn nói thêm rằng, chiều nay, chúng ta thực sự có một người hùng hành động, đó chính là tất cả anh chị em, những người đang cùng nhau tạo nên sự khác biệt.

Nhân dịp kỷ niệm 10 năm Thông điệp Laudato Si’ về việc chăm sóc ngôi nhà chung, tôi xin trân trọng gửi lời chào đến ban tổ chức, các diễn giả, những người tham dự và tất cả những người đã góp phần tạo nên Hội nghị “Nuôi dưỡng Hy vọng”. Tôi đặc biệt cảm ơn Phong trào Laudato Si’ đã hỗ trợ việc phổ biến và thực hiện thông điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô ngay từ những ngày đầu.

Thông điệp này đã truyền cảm hứng mạnh mẽ cho Giáo Hội Công Giáo và rất nhiều người thiện chí. Thông điệp đã chứng tỏ là một nguồn đối thoại. Thông điệp đã tạo nên các nhóm suy tư, các chương trình học thuật tại các trường học và đại học, cũng như các mối quan hệ đối tác và dự án đa dạng trên khắp các châu lục. Nhiều giáo phận và dòng tu đã được thúc đẩy hành động để chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta, một lần nữa giúp ưu tiên cho người nghèo và người bị gạt ra ngoài lề xã hội. Tác động của việc này thậm chí còn lan rộng đến các hội nghị thượng đỉnh quốc tế, đối thoại đại kết và liên tôn, các nhóm kinh tế và kinh doanh, cũng như các nghiên cứu thần học và đạo đức sinh học. Cụm từ “chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta” cũng đã được đưa vào các bài phát biểu và diễn văn học thuật, khoa học và chính trị.

Những quan tâm và khuyến nghị của Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã được đánh giá cao và đón nhận không chỉ bởi người Công Giáo mà còn bởi nhiều người ngoài Giáo hội, những người cảm thấy được thấu hiểu, đại diện và hỗ trợ trong thời điểm cụ thể này của lịch sử chúng ta. Phân tích của ngài về tình hình (xem chương 1), đề xuất mô hình sinh thái toàn diện (xem chương 4), lời kêu gọi đối thoại mạnh mẽ (xem chương 5), và lời kêu gọi giải quyết tận gốc rễ các vấn đề và “quy tụ toàn thể gia đình nhân loại lại với nhau để hướng tới một sự phát triển bền vững và toàn diện” (số 13) đã khơi dậy sự quan tâm rộng rãi. Chúng ta hãy tạ ơn Cha trên trời vì món quà mà chúng ta đã được thừa hưởng từ Đức Giáo Hoàng Phanxicô! Những thách thức được xác định trong Laudato Si’ thực tế còn phù hợp hơn ngày nay so với mười năm trước. Những thách thức này mang tính chất xã hội và chính trị, nhưng trước hết và quan trọng nhất là mang tính chất tâm linh: chúng kêu gọi sự hoán cải.

Như với mỗi dịp kỷ niệm mang tính chất này, chúng ta nhớ lại quá khứ với lòng biết ơn, nhưng chúng ta cũng tự hỏi mình còn phải làm gì. Trong những năm qua, chúng ta đã chuyển từ việc hiểu và nghiên cứu Thông điệp sang việc đưa nó vào thực hành. Chúng ta phải làm gì ngay bây giờ để đảm bảo rằng việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta và lắng nghe tiếng kêu của trái đất và người nghèo không chỉ là những xu hướng nhất thời, hoặc tệ hơn nữa, bị nhìn nhận và cảm nhận như những vấn đề gây chia rẽ? Phù hợp với Laudato Si’, Tông huấn Laudate Deum, được công bố hai năm trước, đã lưu ý rằng “một số người đã chọn cách chế giễu” (số 6) những dấu hiệu ngày càng rõ ràng của tình trạng biến đổi khí hậu. thay đổi bạn đời, “chế giễu những người nói về sự nóng lên toàn cầu” (số 7) và thậm chí đổ lỗi cho người nghèo về chính điều ảnh hưởng đến họ nhiều nhất (xem số 9).

Bên cạnh việc truyền bá thông điệp của Thông điệp, giờ đây, việc trở về với trái tim quan trọng hơn bao giờ hết. Trong Kinh Thánh, trái tim không chỉ là trung tâm của cảm xúc và tình cảm, mà còn là nơi của tự do. Mặc dù trái tim bao gồm lý trí, nhưng nó vượt lên trên và biến đổi lý trí, ảnh hưởng và tích hợp mọi khía cạnh của con người và các mối quan hệ cơ bản của người đó. Trái tim là nơi thực tại bên ngoài có tác động lớn nhất, nơi diễn ra sự tìm kiếm sâu sắc nhất, nơi những khát khao chân thực nhất được khám phá, nơi tìm thấy bản sắc tối thượng của một người và nơi hình thành các quyết định. Chỉ bằng cách trở về với trái tim, một sự hoán cải sinh thái thực sự mới có thể diễn ra. Chúng ta phải chuyển từ việc thu thập dữ liệu sang quan tâm; và từ diễn ngôn về môi trường sang một sự hoán cải sinh thái, biến đổi cả lối sống cá nhân và cộng đồng. Đối với các tín hữu, sự hoán cải này thực ra không khác gì sự hoán cải hướng chúng ta đến với Thiên Chúa hằng sống. Chúng ta không thể yêu mến Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta không thể nhìn thấy, trong khi lại khinh miệt các tạo vật của Người. Chúng ta cũng không thể tự nhận mình là môn đệ của Chúa Giêsu Kitô nếu không tham gia vào quan điểm của Người về tạo vật và sự chăm sóc của Người dành cho tất cả những gì mong manh và bị tổn thương.

Các bạn thân mến, xin cho đức tin của các bạn truyền cảm hứng để các bạn trở thành những người mang niềm hy vọng đến từ việc nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa đã hoạt động trong lịch sử. Chúng ta hãy nhớ lại cách Đức Thánh Cha Phanxicô mô tả Thánh Phanxicô Assisi: Ngài “đã sống trong sự giản dị và hòa hợp tuyệt vời với Thiên Chúa, với tha nhân, với thiên nhiên và với chính mình. Ngài cho chúng ta thấy mối liên kết không thể tách rời giữa sự quan tâm đến thiên nhiên, công lý cho người nghèo, cam kết với xã hội và bình an nội tâm” (Laudato Si’, 10). Ước gì mỗi người chúng ta trưởng thành trong bốn mối quan hệ này — với Thiên Chúa, với tha nhân, với thiên nhiên và với chính mình — thông qua một thái độ hoán cải liên tục. Sinh thái học toàn diện phát triển mạnh mẽ nhờ tất cả những mối quan hệ này. Qua sự cam kết của chúng ta với chúng, chúng ta có thể lớn lên trong niềm hy vọng bằng cách sống theo cách tiếp cận liên ngành của Laudato Si’ và lời kêu gọi hiệp nhất và hợp tác phát sinh từ đó. Chúng ta là một gia đình, với một Cha duy nhất, Đấng làm cho mặt trời mọc và cho mưa xuống trên mọi người (x. Mt 5:45). Chúng ta cùng sống trên một hành tinh, và chúng ta phải cùng nhau chăm sóc nó. Vì vậy, tôi xin nhắc lại lời kêu gọi mạnh mẽ về sự hiệp nhất xung quanh hệ sinh thái toàn diện và hòa bình! Thật đáng khích lệ khi thấy sự đa dạng của các tổ chức được đại diện tại hội nghị này, cũng như rất nhiều tổ chức đã tham gia Phong trào Laudato Si’ và Cương lĩnh Hành động.

Hơn nữa, Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh rằng “những giải pháp hiệu quả nhất sẽ không chỉ đến từ những nỗ lực cá nhân, mà trên hết là từ những quyết định chính trị quan trọng ở cấp độ quốc gia và quốc tế” (Laudato Si’, 69). Mọi người trong xã hội, thông qua các tổ chức phi chính phủ và các nhóm vận động, phải gây áp lực lên các chính phủ để xây dựng và thực hiện các quy định, thủ tục và biện pháp kiểm soát chặt chẽ hơn. Người dân cần đóng vai trò tích cực trong việc ra quyết định chính trị ở bình diện quốc gia, khu vực và địa phương. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể giảm thiểu thiệt hại cho môi trường. Luật pháp địa phương cũng sẽ hiệu quả hơn nếu các cộng đồng lân cận ủng hộ các chính sách môi trường tương tự (x. Laudato Si’, 179).

Tôi hy vọng rằng các hội nghị thượng đỉnh quốc tế sắp tới của Liên Hợp Quốc — Hội nghị Biến đổi Khí hậu 2025 (COP 30), Phiên họp toàn thể lần thứ 53 của Ủy ban An ninh Lương thực Thế giới, và Hội nghị Nước 2026 — sẽ lắng nghe tiếng kêu của Trái đất, tiếng kêu của người nghèo, các gia đình, người bản địa, người di cư không tự nguyện và các tín hữu trên toàn thế giới. Đồng thời, tôi khuyến khích tất cả mọi người, đặc biệt là những người trẻ tuổi, các bậc phụ huynh và những người làm việc trong các cơ quan hành chính và tổ chức địa phương và quốc gia, hãy đóng góp phần của mình vào việc tìm kiếm giải pháp cho “những thách thức về văn hóa, tinh thần và giáo dục” ngày nay (Laudato Si’, 202), luôn kiên trì đấu tranh vì lợi ích chung. Không có chỗ cho sự thờ ơ hay cam chịu.

Tôi xin kết thúc bằng một câu hỏi liên quan đến mỗi người chúng ta. Thiên Chúa sẽ hỏi chúng ta rằng liệu chúng ta đã vun trồng và chăm sóc thế giới mà Người đã tạo dựng (x. St 2:15), vì lợi ích của tất cả mọi người và các thế hệ tương lai, và liệu chúng ta đã chăm sóc anh chị em mình chưa (x. St 4:9; Ga 13:34). Câu trả lời của chúng ta sẽ là gì?

Các bạn thân mến, tôi cảm ơn sự cam kết của các bạn và tôi vui mừng gửi đến tất cả các bạn lời chúc phúc của tôi. Xin cảm ơn các bạn.