
Luke Lancaster, trên Catholic Answers, ngày 1/10/2025, nêu câu hỏi: Có đúng là Chúa Giêsu đã không đáp ứng được một số lời tiên tri quan trọng trong Cựu Ước về Đấng Mê-si-a không?
Tại sao người Do Thái vẫn theo các rabbi trong giáo đường của họ thay vì Đấng Mê-si-a? Để tìm hiểu sâu hơn, tôi đã nghiên cứu. Dưới đây là bốn phản đối.
Phản đối đầu tiên đến từ người bạn Do Thái quá cố của tôi, Barrie Schwortz, người đã chụp ảnh Tấm vải liệm Turin. Ông nói rằng Đấng Mê-si-a được cho là sẽ mang lại những điều như hòa bình trên toàn thế giới (Is 2:4, 11:6), nhưng Chúa Giêsu đã không làm vậy. Rabbi Tovia Singer đồng ý: "Nếu Chúa Giêsu là Đấng Mê-si-a, bạn sẽ biết điều đó ngay khi đọc báo, bởi vì trang nhất, thay vì nói về chiến tranh, sẽ là về hòa bình."
Lý lẽ phản đối thứ hai cho rằng Chúa Giêsu đã không thể đoàn tụ mười hai chi phái Israel (từ mười hai người con trai của Gia-cóp trong Sáng thế 49) sau khi bị A-si-ri và Ba-by-lôn phân tán, như Đấng Mê-si-a được cho là sẽ làm (Br 5:5-7, Ed 36:24, v.v.).
Lý lẽ thứ ba là Tanakh (kinh thánh Do Thái) dạy phải giữ các điều răn của Mô-sê (Luật Pháp) để được công chính (xem Đnl 30:16), nhưng Chúa Giêsu đã không làm vậy. Chúa Giêsu đã bãi bỏ một số khía cạnh của Luật Pháp, chẳng hạn như các yêu cầu kiêng ăn các thực phẩm như thịt lợn theo luật Kosher (Mc 7:19). Rabbi Yitzchak Breitowitz đã trình bày lý lẽ phản đối này trong một video trên YouTube để giải thích tại sao người Do Thái không tin Chúa Giêsu là Đấng Mê-si-a.
Thứ tư, Đấng Mê-si-a không được cho là phải chết. Theo quan điểm của thế kỷ thứ nhất, YIsrael đã lọc ra những người có khả năng trở thành Đấng Mê-si-a bằng cách xem họ có chết hay không (ví dụ, xem Công vụ 5:35-39). Đấng Mê-si-a phải giải phóng dân Israel khỏi ách đô hộ của La Mã, chứ không phải chịu chết nhục nhã dưới tay họ, nên Chúa Giêsu không thể là Đấng Mê-si-a.
Tóm lại, Chúa Giêsu không (1) mang lại hòa bình cho thế giới, (2) đoàn tụ mười hai chi phái, (3) rao giảng Kinh Torah để được cứu rỗi, hay (4) sống. Xét theo những phản đối này, làm sao Chúa Giêsu có thể là Đấng Mê-si-a?
Đấng Mê-si-a mang lại hòa bình cho thế giới
Chúa Giêsu đã mang lại hòa bình, nhưng đó là hòa bình sâu sắc và quan trọng hơn trong mối quan hệ với Thiên Chúa, chứ không phải hòa bình cho toàn thế giới (Rô-ma 5:1).
Nhưng cũng không sao—ở mức độ thực tế hơn, Chúa Giêsu không mang lại hòa bình cho thế giới. Điều này đúng. Tuy nhiên, có rất nhiều lời tiên tri về Đấng Mê-si-a—tại sao chúng ta lại mong đợi Người ứng nghiệm tất cả cùng một lúc? Các lời tiên tri cũng không bao giờ nói Chúa Giêsu sẽ đến thế gian bao nhiêu lần.
Nếu chúng ta lùi lại một bước và xem xét bằng chứng, rõ ràng Chúa Giêsu đã ứng nghiệm nhiều lời tiên tri trong lần giáng sinh đầu tiên của Người. Chẳng hạn, Người đã chữa lành người mù (Is 35:4-5); đến vào thế kỷ thứ nhất, đúng như dự đoán (Đn 9:24-27); và hiện ra trên mây trời với tư cách là “con người” đã được tiên tri (Đn7:14-15, Lc 9:28-36, Cv 1:9-11).
Chúa Giêsu ngụ ý rằng những lời tiên tri về Đấng Mê-si-a về hòa bình sẽ được ứng nghiệm khi Người trở lại trái đất vào thời kỳ tận thế (xem Mt 24). Một số người Do Thái đã dự đoán ý tưởng về một Đấng Mê-si-a mang lại hòa bình vào thời kỳ tận thế. Trang web về Đấng Mê-si-a One for Israel cho biết: “Cộng đồng Do Thái ở Qumran vào thế kỷ thứ ba trước Công nguyên tin rằng ‘ban đầu, Đấng Mê-si-a sẽ chịu đau khổ và bị đánh bại, nhưng cuối cùng, Người sẽ cai trị và chiến thắng vào ngày sau hết.’” Ki-tô hữu không phải là những người duy nhất nói rằng một số lời tiên tri về Đấng Mê-si-a có ngày ứng nghiệm muộn hơn.
Mười Hai Chi Phái
Đúng là Chúa Giêsu không tái hợp mười hai chi phái ngay lập tức. Tuy nhiên, Người đã làm điều đó một cách tuần tự. Người bắt đầu công cuộc này trong suốt thời gian rao giảng, khởi đầu tại nơi những người lưu đày đã rời đi—tức là Xê-bu-lun và Nép-ta-li (Mt 4:19). Sau đó, Chúa Giêsu chọn không phải năm hay mười tông đồ, mà là mười hai, để đại diện cho mười hai chi phái được tái hợp (Lc 22:30).
Mười hai tông đồ đó đã khởi đầu mười hai chi phái mới của YIsrael, tức Giáo Hội Công Giáo (Gc 1:1). Cộng đồng mê-si-a ấy sau đó đã đi đến những nơi mà người Do Thái đã bị phân tán, tìm đến các hội đường của họ và đưa họ đến với Đấng Mê-si-a. Đây là lý do tại sao các Giáo phụ nói rằng mười hai chi phái đã được tái hợp về mặt tâm linh khi họ trở lại Ki-tô giáo.
Khi Chúa Giêsu trở lại vào thời kỳ cuối cùng, Người sẽ hoàn thành công việc tái hợp các chi phái Isreal. Như lời giải đáp phản đối trước đó đã giải thích, các lời tiên tri không bao giờ nói rõ liệu tất cả sẽ được ứng nghiệm trong một lần hay qua nhiều lần hiện ra của Đấng Mê-si-a. Chúa Giêsu đã chọn phương án thứ hai (Kh 7:4-12).
Thêm một ý cuối cùng, một số người Do Thái (tức là các giáo sĩ Do Thái trong Talmud) nói rằng lời tiên tri về việc thống nhất các chi tộc đã bị bác bỏ khi dân Israel phá vỡ giao ước. Bởi vì mười chi tộc bị lạc lối đã sa vào tà giáo, bị A-si-ri xâm chiếm vào năm 722 TCN, và đánh mất bản sắc Do Thái của họ. Chúa Giêsu có thể không cần phải ứng nghiệm lời tiên tri này.
Luật Torah
Chúa Giêsu đã bãi bỏ một số khía cạnh của Luật Torah. Nhưng ai dám nói rằng Đấng Mê-si-a không có thẩm quyền làm điều đó? Thực tế, lẽ ra người ta phải mong đợi Chúa Giêsu sẽ bãi bỏ một số khía cạnh của Luật Torah, vì Giê-rê-mi-a đã nói rằng một giao ước mới sẽ được lập ra, không giống như giao ước trước đó.
Những người Do Thái phản đối đã quên đoạn văn đó chưa?? Câu này nói rằng,
Chúa phán: Này, những ngày sẽ đến, khi Ta lập một giao ước mới với nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa, không giống như giao ước Ta đã lập với tổ phụ họ vào ngày Ta nắm tay họ dẫn ra khỏi đất Ai Cập, giao ước mà họ đã phá vỡ, mặc dù Ta là chồng của họ, Chúa phán vậy (31:31-32).
Chúa Giêsu dự định hoàn thành giao ước mới đó, nên dĩ nhiên nó sẽ khác với giao ước Mô-sê ở Ai Cập. Người đã cầm lấy chén Thánh Thể trong bữa Tiệc Ly và phán: "Chén này là giao ước mới trong huyết Ta, đổ ra vì các ngươi" (Lc 22:20). Giao ước mới vừa có những điểm trùng lặp vừa có những điểm khác biệt so với giao ước Môsê.
Cái chết của Đấng Mê-si-a
Chúa Giêsu đã chết, đúng vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là Người không thể là Đấng Mê-si-a. Điều đó sẽ quên mất tất cả những lời tiên tri khác đã báo trước cụ thể về cái chết của Đấng Mê-si-a.
Đa-ni-ên 9:26 nói rằng Đấng Mê-si-a sẽ bị “trừ đi”. Theo Brant Pitre và John Collins, đây là “một cách diễn đạt thông thường của người Do Thái để chỉ việc bị xử tử”. Không chỉ Đa-ni-ên, mà cả I-sai-a nữa. Isaia 53 mô tả cái chết của Đấng Mê-si-a như một nạn nhân để chuộc tội cho dân. Có thể nêu ra nhiều đoạn khác nữa, nhưng đủ để nói rằng, Chúa Giêsu không bị loại khỏi các lựa chọn tiềm năng về Đấng Mê-si-a. Thực tế, Chúa Giêsu đã tiến thêm một bước nữa và sống lại từ cõi chết. Nhưng đó là chủ đề của một dịp khác.
Chúa Giêsu hỏi các môn đệ: “Người ta nói Con Người là ai?”
Chúng ta phải trả lời như Phê-rô: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16:16). Những phản đối về Đấng Mê-si-a này không có giá trị gì so với bằng chứng rõ ràng rằng Chúa Giêsu đã ứng nghiệm nhiều lời tiên tri trong Kinh Thánh. Người đã để lại một số điều phải được hoàn tất vào thời kỳ cuối cùng (ví dụ, hòa bình thế giới), và Người mời gọi chúng ta tham gia vào những điều đó bằng cách làm cho thế giới trở lại (ngầm ám chỉ việc đoàn tụ mười hai chi tộc).
Vì vậy, chúng ta hãy nhớ lại lời của Thánh Gioan Tẩy Giả nói với Chúa Giêsu: “Thầy có phải là Đấng phải đến không?” (Mt 11:3). Câu trả lời là có.