Tự do là điều ai cũng mong muốn trong cuộc sống. Tuy nhiên chiều theo sở thích í riêng thường dẫn đến tình trạng tự trói mình, làm mình mất tự do. Hãy nghe lời tâm sự của vị quan toà,
'Bà goá này quấy rầy mãi, ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu, nhức óc' Lc 18:5.
Đối xử bất công trói buộc cuộc sống con người. Trói buộc đây không thuộc về xiềng xích thân thể mà là trói buộc tinh thần, tâm linh. Vị quan toà có cuộc sống bất an. Bà goá bị nỗi oan dằn vặt. Cả hai đều là nạn nhân. Vị quan toà tự trói buộc mình; bà goá là nạn nhân của một xã hội lãnh đạo bởi bất công, gian tham, lạm quyền. Bà goá muốn được cởi trói, nhưng không có khả năng. Người có khả năng lại chần chừ. Cả hai đều mất tự do. Cả hai được sống thảnh thơi, an vui, sau khi đón nhận sự thật. Ông quan toà có bình an khi ông cởi trói cho bà goá và cũng là cởi trói cho chính ông. Ông không còn bị nhức đầu, đau óc, bận tâm vì lời kêu oan của bà nữa. Sự thật giải thoát con người.
Là quan toà gian tà bởi ông cầm cân công lí nhưng khi xét xử lại không dùng cán cân công lí mà để tư lợi ảnh hưởng đến việc phán đoán, xét xử. Đức Kitô đưa ra hai hình ảnh hoàn toàn trái nghịch nhau. Một bên là ông quan toà gian tà đầy quyền uy, xét xử hoàn toàn theo í muốn, bởi ông coi thường thần thánh, coi nhẹ luật pháp. Nạn nhân là một bà goá nghèo, không quyền, thế. Vũ khí duy nhất của bà là kiên tâm kêu oan, mong được đối xử công bằng. Phân biệt đúng sai, phải trái, tốt xấu, lành dữ, công bằng, bất công nằm sẵn trong tim óc.
Không rõ bà goá kêu oan về vấn đề gì. Điều chắc chắn là bà goá bị oan, bởi chính vị quan toà xác nhận, khi ông nói ta phải xử công bằng cho bà. Dựa vào lòng kiên nhẫn, không chán nản, vị thẩm phán phải nhượng bộ, xử công lí cho bà. Bà kiên nhẫn cả về thời gian lẫn tư cách. Bà nhẹ nhàng trong lời ăn, tiếng nói, không lớn tiếng, không nặng lời, nhưng nhỏ nhẹ, xin được đối xử công bằng. Sống những ngày bị tiếng kêu oan dằn vặt, lo lắng, buồn nản, cuối cùng vị quan toà đành đối diện với sự thật, trả công lí lại cho bà goá. Có lẽ mỗi người chúng ta trong đời đều có lúc đóng vai quan toà, lúc khác lại đóng vai goá phụ. Khi ta chọn làm điều sai trái, thiếu công bằng, thiên tư trong phán đoán, chọn lựa. Khi đó chúng ta đóng vai vị quan toà. Khi khác chúng ta lại là nạn nhân như người goá phụ, bị oan ức, bất công hành hạ, kêu la, xin minh oan.
Đức Kitô dùng dụ ngôn trên dậy bài học về kiên tâm trong cầu nguyện. Chán nản, thiếu kiên nhẫn trong cầu nguyện là tâm lí chung của Kitô hữu. Nên nhớ cần cầu nguyện với niềm tin sắt đá, không nên đưa ra thời hạn. Khi nào Chúa ban là quyền tự do của Ngài bởi Chúa luôn ban điều tốt nhất cho ta. Là Đấng rộng lượng từ bi, chậm bất bình và hết sức công minh. Khi ta lìa xa Chúa, Ngài luôn kiên nhẫn chờ, luôn sẵn sàng đón nhận ta trở về. Ngài không những vui mừng đón nhận mà còn tha mọi lỗi lầm ta phạm.
Dụ ngôn cho biết, công lí thường thể hiện cách yếu đuối, thua thiệt nhưng kết quả cuối cùng luôn thắng bất công. Công lí cởi trói con tim, đem lại bình an cho tâm hồn, an vui trong cuộc sống; giúp con tim sống thanh thản. Bất công, gian tà, ác quỉ luôn tỏ ra mạnh bạo bởi bản chất của chúng là mạnh bạo, võ lực. Chúng là những mối giây vô hình chằng chéo, ràng buộc sớm muộn gì cũng trói chặt người tin theo chúng, trở thành nô lệ cho thói hư, tật xấu, để chúng sai khiến. Họ có cuộc sống bất an, sầu héo bởi tiếng lương tâm, dù nhỏ nhẹ như lời người goá phụ, nhưng kiên nhẫn gọi họ trở về con đường công chính, đường lối Chúa.
Kitô hữu cần xin ơn kiên tâm trong cầu nguyện và tránh tự trói buộc mình (Lk 18:1).
TiengChuong.org
'Bà goá này quấy rầy mãi, ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu, nhức óc' Lc 18:5.
Đối xử bất công trói buộc cuộc sống con người. Trói buộc đây không thuộc về xiềng xích thân thể mà là trói buộc tinh thần, tâm linh. Vị quan toà có cuộc sống bất an. Bà goá bị nỗi oan dằn vặt. Cả hai đều là nạn nhân. Vị quan toà tự trói buộc mình; bà goá là nạn nhân của một xã hội lãnh đạo bởi bất công, gian tham, lạm quyền. Bà goá muốn được cởi trói, nhưng không có khả năng. Người có khả năng lại chần chừ. Cả hai đều mất tự do. Cả hai được sống thảnh thơi, an vui, sau khi đón nhận sự thật. Ông quan toà có bình an khi ông cởi trói cho bà goá và cũng là cởi trói cho chính ông. Ông không còn bị nhức đầu, đau óc, bận tâm vì lời kêu oan của bà nữa. Sự thật giải thoát con người.
Là quan toà gian tà bởi ông cầm cân công lí nhưng khi xét xử lại không dùng cán cân công lí mà để tư lợi ảnh hưởng đến việc phán đoán, xét xử. Đức Kitô đưa ra hai hình ảnh hoàn toàn trái nghịch nhau. Một bên là ông quan toà gian tà đầy quyền uy, xét xử hoàn toàn theo í muốn, bởi ông coi thường thần thánh, coi nhẹ luật pháp. Nạn nhân là một bà goá nghèo, không quyền, thế. Vũ khí duy nhất của bà là kiên tâm kêu oan, mong được đối xử công bằng. Phân biệt đúng sai, phải trái, tốt xấu, lành dữ, công bằng, bất công nằm sẵn trong tim óc.
Không rõ bà goá kêu oan về vấn đề gì. Điều chắc chắn là bà goá bị oan, bởi chính vị quan toà xác nhận, khi ông nói ta phải xử công bằng cho bà. Dựa vào lòng kiên nhẫn, không chán nản, vị thẩm phán phải nhượng bộ, xử công lí cho bà. Bà kiên nhẫn cả về thời gian lẫn tư cách. Bà nhẹ nhàng trong lời ăn, tiếng nói, không lớn tiếng, không nặng lời, nhưng nhỏ nhẹ, xin được đối xử công bằng. Sống những ngày bị tiếng kêu oan dằn vặt, lo lắng, buồn nản, cuối cùng vị quan toà đành đối diện với sự thật, trả công lí lại cho bà goá. Có lẽ mỗi người chúng ta trong đời đều có lúc đóng vai quan toà, lúc khác lại đóng vai goá phụ. Khi ta chọn làm điều sai trái, thiếu công bằng, thiên tư trong phán đoán, chọn lựa. Khi đó chúng ta đóng vai vị quan toà. Khi khác chúng ta lại là nạn nhân như người goá phụ, bị oan ức, bất công hành hạ, kêu la, xin minh oan.
Đức Kitô dùng dụ ngôn trên dậy bài học về kiên tâm trong cầu nguyện. Chán nản, thiếu kiên nhẫn trong cầu nguyện là tâm lí chung của Kitô hữu. Nên nhớ cần cầu nguyện với niềm tin sắt đá, không nên đưa ra thời hạn. Khi nào Chúa ban là quyền tự do của Ngài bởi Chúa luôn ban điều tốt nhất cho ta. Là Đấng rộng lượng từ bi, chậm bất bình và hết sức công minh. Khi ta lìa xa Chúa, Ngài luôn kiên nhẫn chờ, luôn sẵn sàng đón nhận ta trở về. Ngài không những vui mừng đón nhận mà còn tha mọi lỗi lầm ta phạm.
Dụ ngôn cho biết, công lí thường thể hiện cách yếu đuối, thua thiệt nhưng kết quả cuối cùng luôn thắng bất công. Công lí cởi trói con tim, đem lại bình an cho tâm hồn, an vui trong cuộc sống; giúp con tim sống thanh thản. Bất công, gian tà, ác quỉ luôn tỏ ra mạnh bạo bởi bản chất của chúng là mạnh bạo, võ lực. Chúng là những mối giây vô hình chằng chéo, ràng buộc sớm muộn gì cũng trói chặt người tin theo chúng, trở thành nô lệ cho thói hư, tật xấu, để chúng sai khiến. Họ có cuộc sống bất an, sầu héo bởi tiếng lương tâm, dù nhỏ nhẹ như lời người goá phụ, nhưng kiên nhẫn gọi họ trở về con đường công chính, đường lối Chúa.
Kitô hữu cần xin ơn kiên tâm trong cầu nguyện và tránh tự trói buộc mình (Lk 18:1).
TiengChuong.org