Đức Kitô chữa lành mười người phong hủi, trong số đó chỉ có một người trở lại tạ ơn Thiên Chúa, còn chín người kia không. Điều này khiến Đức Kitô thắc mắc không lẽ chỉ có một người khỏi thôi sao. Còn chín người kia đâu sao không đến tạ ơn Thiên Chúa.

Phúc Âm không cho biết chi tiết mười người phong hủi gặp nhau cùng một lúc và tạo thành nhóm hay nhóm họ bắt đầu từ hai ba, tăng dần đến mười. Người phong hủi thời đó bị xã hội xa lánh vì là bệnh nan y. Người bệnh sống biệt lập; bên lề xã hội, ngoài cộng đoàn. Bơ vơ, khốn cùng; họ tập hợp thành cộng đoàn để nâng đỡ, hỗ trợ, bảo vệ nhau. Điều này cho thấy dù trong hoàn cảnh nào, đời sống cộng đoàn cũng lợi hơn sống đơn lẻ.

Luật không cho người bệnh đến gần người mạnh khỏe, từ đàng xa họ chung tiếng nài xin Đức Kitô cứu chữa. Đức Kitô bảo đi trình diện Thầy Tư Tế. Họ vâng lời. Trên đường đi, cảm thấy bệnh được chữa lành. Một người trong nhóm, không biết có bàn với chính người kia không, tách riêng ra, thay vì đi trình diện Thầy Tư Tế, anh quay trở lại tạ ơn Thiên Chúa. Biết họ sạch bệnh, Thầy Tư Tế nhận họ trở lại cộng đoàn. Chín người này thuộc trường phái giữ trọn lề luật và coi việc trở thành viên cộng đoàn là quan trọng trên hết.

Người phong hủi biết rõ không phải Thầy Tư Tế mà chính Đức kitô là Đấng chữa lành. Câu 'trên đường đi họ cảm thấy lành bệnh' xác định Chính Đức Kitô chữa lành họ. Hiểu như thế, đúng ra họ phải nhận biết, Thầy Tư Tế chỉ có khả năng xác định cá nhân này sạch bệnh hay còn đang mắc bệnh. Đức Kitô mới là Đấng có quyền chữa lành bệnh.

Không rõ chín người kia nghĩ gì nhưng chắc chắn là họ vâng lời Đức Kitô và tin điều Đức Kitô nói với họ. Bởi họ vâng lời và lòng tin nên bệnh của họ được chữa lành. Người thứ mười cũng vâng lời, cũng tin nhưng anh thuộc trường phái thọ ơn thì cần tạ ơn. Anh cho việc dâng lời tạ ơn Đức Kitô là quan trọng nhất, thuộc hàng ưu tiên; quan trọng hơn cả việc đến trình diện Thầy Tư Tế. Anh đến gặp Đức Kitô trước khi đến gặp Thầy Tư Tế. Đức Kitô nói 'Đứng dậy, đi đi. Đức tin anh cứu chữa anh'. Câu này có thể hiểu Đức Kitô nhắc anh tiếp tục đi gặp Thầy Tư Tế bởi nếu không anh vẫn chưa được nhập đoàn với cộng đoàn.

Giữ tròn lệ luật là điều tốt lành nhưng chưa hoàn thiện bởi thiếu tâm tình tạ ơn. Giữ trọn lề luật có thể vì sợ bị trách, bị phạt nhưng không rõ lòng họ yêu luật đến mức độ nào? Dâng lời tạ ơn phát xuất tận đáy lòng, tỏ rõ lòng yêu mến. Đức Kitô thắc mắc sao họ chưa đến tạ ơn Thiên Chúa?

Đức Kitô biết rõ con người không có gì để dâng lên Thiên Chúa ngoài tâm tình tạ ơn, biết ơn. Vì thế tâm tình tạ ơn Chúa là điều Đức Kitô mong đợi nơi người môn đệ trung tín. Khi nhận ơn, cần tạ ơn và sống với tấm lòng biết ơn. Điều này quan trọng bởi nó nói lên tấm lòng của người môn đệ. Để tâm tình biết ơn sống động và triển nở, ta cần thực hành thi ơn cho tha nhân khi họ yêu cầu ta giúp đỡ. Giúp đỡ trong phạm vi luật lệ địa phương cho phép, hợp hoàn cảnh, khả năng của mình. Đây là điều làm đẹp lòng Chúa và là chứng nhân Kitô hữu giữa trần gian.

Xin giúp con biết yêu thương anh em.

TiengChuong.org