MẸ MÂN CÔI Hành hương hy vọng
Đời người là một chuyến hành hương. Ta đi đâu, đi với ai, và hành trang mang theo là gì? Lời Chúa lễ Đức Mẹ Mân Côi cho câu trả lời: Mẹ chính là người hành hương hy vọng mẫu mực, dẫn ta trên con đường về Nước Trời.
1. Lời “Xin Vâng” hy vọng. Cuộc hành hương đức tin của Mẹ Maria bắt đầu bằng lời “Xin Vâng”. Mẹ đã chọn tin, dù chưa thấy. Mẹ đã chọn hy vọng, dù còn hoang mang. Lời “Xin Vâng” của Mẹ chính là bước chân can đảm nhất trong lịch sử nhân loại, bước chân đặt trọn vẹn tương lai mình vào bàn tay Thiên Chúa. Niềm hy vọng không bắt đầu bằng việc thấy rõ con đường, mà bằng việc tín thác vào Đấng dẫn đường.
2. Giai điệu của hành hương. Giai điệu của người hành hương không phải là lời than vãn chặng đường dài, mà là bài ca về đích đến vinh quang. Mẹ Maria đã hát bài ca tạ ơn ngay khi Con Thiên Chúa mới chỉ là một bào thai. Mẹ đã biến lo âu thành lời ca ngợi. Mẹ hát về chiến thắng của Thiên Chúa ngay giữa những bấp bênh của kiếp người. Khi lần chuỗi Mân Côi là chúng ta đang cùng Mẹ hát bài ca Magnificat trên đường đời.
3. Sức mạnh của hành hương. Sức mạnh của người hành hương nằm ở nơi đoàn người cùng chung bước. Khi các Tông đồ run sợ trong căn phòng đóng kín, thì Mẹ đã hiện diện, quy tụ và “đồng tâm nhất trí” cầu nguyện cùng họ. Gia đình, giáo xứ khi quây quần lần hạt sẽ trở thành một đoàn hành hương, có Mẹ ở giữa, để thêm sức mạnh mà tiến bước trên đường đời.
Mẹ Maria đã đi trước, chỉ đường, và trao cho ta chuỗi mân côi như bảo bối của hy vọng. Mỗi kinh là một bước chân, mỗi mầu nhiệm là một chặng đường ta cùng đi với Chúa và Mẹ. Xin Mẹ dạy ta biết cất bước lên đường với lòng tín thác, cất lời ca tạ ơn giữa thử thách, và hiệp thông với nhau để vững bước tiến về Quê Trời. Amen.
Đời người là một chuyến hành hương. Ta đi đâu, đi với ai, và hành trang mang theo là gì? Lời Chúa lễ Đức Mẹ Mân Côi cho câu trả lời: Mẹ chính là người hành hương hy vọng mẫu mực, dẫn ta trên con đường về Nước Trời.
1. Lời “Xin Vâng” hy vọng. Cuộc hành hương đức tin của Mẹ Maria bắt đầu bằng lời “Xin Vâng”. Mẹ đã chọn tin, dù chưa thấy. Mẹ đã chọn hy vọng, dù còn hoang mang. Lời “Xin Vâng” của Mẹ chính là bước chân can đảm nhất trong lịch sử nhân loại, bước chân đặt trọn vẹn tương lai mình vào bàn tay Thiên Chúa. Niềm hy vọng không bắt đầu bằng việc thấy rõ con đường, mà bằng việc tín thác vào Đấng dẫn đường.
2. Giai điệu của hành hương. Giai điệu của người hành hương không phải là lời than vãn chặng đường dài, mà là bài ca về đích đến vinh quang. Mẹ Maria đã hát bài ca tạ ơn ngay khi Con Thiên Chúa mới chỉ là một bào thai. Mẹ đã biến lo âu thành lời ca ngợi. Mẹ hát về chiến thắng của Thiên Chúa ngay giữa những bấp bênh của kiếp người. Khi lần chuỗi Mân Côi là chúng ta đang cùng Mẹ hát bài ca Magnificat trên đường đời.
3. Sức mạnh của hành hương. Sức mạnh của người hành hương nằm ở nơi đoàn người cùng chung bước. Khi các Tông đồ run sợ trong căn phòng đóng kín, thì Mẹ đã hiện diện, quy tụ và “đồng tâm nhất trí” cầu nguyện cùng họ. Gia đình, giáo xứ khi quây quần lần hạt sẽ trở thành một đoàn hành hương, có Mẹ ở giữa, để thêm sức mạnh mà tiến bước trên đường đời.
Mẹ Maria đã đi trước, chỉ đường, và trao cho ta chuỗi mân côi như bảo bối của hy vọng. Mỗi kinh là một bước chân, mỗi mầu nhiệm là một chặng đường ta cùng đi với Chúa và Mẹ. Xin Mẹ dạy ta biết cất bước lên đường với lòng tín thác, cất lời ca tạ ơn giữa thử thách, và hiệp thông với nhau để vững bước tiến về Quê Trời. Amen.