NIỀM VUI ĐƯỢC CHÚA Ở CÙNG
LỄ ĐỨC MỆ MÂN CÔI 2025

Lịch sử dân Chúa là một chứng từ cho sự thật: Hạnh phúc của con người không hệ tại ở chỗ mình có gì, nhưng là có "AI" đồng hành. dân Chúa xưa được vững vàng không vì sức mạnh quân sự hay thành lũy kiên cố, mà vì có CHÚA Ở CÙNG.

Ngay từ buổi đầu lịch sử cứu độ, Thiên Chúa đã không ngự ở nơi xa vời, nhưng đã chọn ở cùng con người. Khi dân Israel bị áp bức bên Ai Cập, Người đã xuống để giải thoát. Suốt bốn mươi năm sa mạc, Người đồng hành trong cột mây ban ngày và cột lửa ban đêm. Khi dân thất bại, chia rẽ, lưu đày, Người vẫn trung tín giữ gìn. Qua các tiên tri, các ngôn sứ, Thiên Chúa liên lỉ nhắc: "Đừng sợ, vì Ta ở với ngươi".
Đến thời Tân Ước, niềm vui ấy đạt đến đỉnh cao nơi biến cố Truyền Tin. Tiếng chào của thiên thần Gabrien: "Kính chào Bà đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Bà" (Lc 1, 28), mở ra một trang sử mới. Từ đây, không chỉ là Thiên Chúa ở cùng dân Ngài, mà là Thiên Chúa ở cùng một người nữ khiêm hạ, để qua Mẹ, Con Thiên Chúa nhập thể và cư ngụ giữa nhân loại.

Hôm nay, khi cầm chuỗi Mân Côi, ta cùng Đức Maria chiêm ngắm niềm vui ấy. Chuỗi Mân Côi dạy ta xác tín: Không gì an ủi hơn, không gì nâng đỡ hơn, không gì bảo đảm phần rỗi linh hồn hơn, là được Chúa ở cùng. Niềm vui của Đức Mẹ chính là niềm vui mà ta được mời gọi sống trọn trong từng ngày.

1. Niềm vui của Đức Maria: sống một đời có Chúa ở cùng.

Lời chào của sứ thần không chỉ đem đến một niềm vui thoáng chốc, mà trở thành sức mạnh nuôi dưỡng cả cuộc đời Đức Maria. Mẹ đã thưa "Xin vâng" một lần, nhưng thực ra là sống "xin vâng" từng ngày, từng biến cố. Một tiếng xin vâng duy nhất, nhưng là tiếng xin vâng được kéo dài trong suốt cuộc đời.

Có lúc lời xin vâng trở nên thật ê chề và đẫm nước mắt: Đó là lúc sinh Con trong cảnh nghèo hèn nơi hang đá. Là lời xin vâng khi bồng Con chạy trốn sang Ai Cập. Là lời xin vâng trong ba mươi năm lặng lẽ ở Nazarét...

Đặc biệt, lời xin vâng đau đớn nhất khi đứng dưới chân thập giá, cùng Con hiến dâng chính mình trong hy tế cứu độ. Đó là niềm vui đau đớn nhưng bất khuất. Niềm vui trong ơn cứu độ, để từ đó, biến người Nữ thánh thiện của Thiên Chúa thành người Nữ kỳ diệu của cả dòng lịch sử.

Niềm vui của Mẹ không phải niềm vui dễ dàng. Không bao giờ là niềm vui ẩn trong tiếng cười của trần thế. Đó là niềm vui của một tâm hồn bị đâm thấu, nhưng vẫn vững tin vì biết có Chúa ở cùng. Chính sự hiện diện ấy đã biến một người nữ nhỏ bé thành "Người Nữ Can Đảm", thành mẫu gương sáng ngời cho mọi tín hữu.

2. Niềm vui của Hội Thánh và của chúng ta hôm nay.

Ơn phúc "Chúa ở cùng" không chỉ dành riêng cho Đức Maria. Chúa Giêsu đã hứa: "Này đây, Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế" (Mt 28, 20). Lời hứa ấy vẫn đang tiếp diễn, nơi Hội Thánh và trong từng đời tín hữu.

Chính niềm xác tín ấy đã làm cho các tông đồ, vốn nhát đảm, trở nên can trường. Chính niềm xác tín ấy đã giúp các thánh tử đạo hiên ngang đối diện cái chết. Và chính niềm xác tín ấy cũng đã nâng đỡ bao tín hữu trong cấm cách, khổ đau, ngay cả nơi nhà tù hay trên giường bệnh.

Mỗi hạt chuỗi là một nhịp bước với Chúa. Mỗi lời Kinh Kính Mừng là một nhịp thở để ta nhắc lòng mình: Chúa đang ở cùng ta, trong bình an cũng như trong thử thách.

Giá trị thiêng liêng cho phần rỗi linh hồn: chuỗi Mân Côi hướng tâm trí ta về mầu nhiệm cứu độ, giúp ta dần từ bỏ tội lỗi và hướng về sự thánh thiện. Những ai trung thành lần chuỗi, Đức Mẹ hứa ban ơn cần thiết để được cứu rỗi.

Giá trị nâng đỡ khi thử thách: giữa những giọt nước mắt, tiếng Kinh Kính Mừng như bàn tay Mẹ lau khô nỗi đau và trao ta sức mạnh. Biết bao bệnh nhân, bao người tù tội, bao gia đình gặp bão tố đã được nâng đỡ nhờ chuỗi Mân Côi.

Giá trị lý tưởng vượt lên phận người: khi nhìn vào Đức Maria, ta học sống "xin vâng" trong phận người nhỏ bé, để chính sự nhỏ bé ấy lại trở thành nơi Thiên Chúa tỏ lộ quyền năng.

Giá trị chiến đấu trong đời thiêng liêng: Kinh Mân Côi là khí giới mạnh mẽ chống lại ma quỷ, những kẻ thù vô hình của linh hồn. Thánh Piô Năm Dấu từng nói: "Kinh Mân Côi là vũ khí của những kẻ chiến thắng".

Vì thế, chuỗi Mân Côi không chỉ là kinh nguyện, mà là nhịp sống của người Kitô hữu. Nó đưa ta vào trong dòng chảy "Thiên Chúa ở cùng" - để dù ta yếu đuối, chán chường, hay muốn buông xuôi, vẫn có thể đứng lên, bởi biết rằng mình không bao giờ đơn độc.

Nếu đã lâu ta bỏ bê chuỗi Mân Côi, hôm nay xin hãy cầm lại. Nếu ta đã quen lần hạt, hãy siêng năng và tha thiết hơn. Vì mỗi hạt chuỗi là một bước tiến gần Chúa, mỗi lời Kinh Kính Mừng là một lời nhắc: Chúa đang ở cùng ta hôm nay, và sẽ ở cùng ta mãi mãi.