1. Thánh Augustinô, sự trì hoãn và ân sủng mùa hè
Có lẽ mùa hè không phải là thời điểm để hoàn thành mọi việc. Có lẽ đó là thời điểm thích hợp để bắt đầu một việc gì đó.
Thánh Augustinô có thể là người đầu tiên trì hoãn. Trong cuốn Tự Thú, ngài nổi tiếng với việc đấu tranh với mong muốn thay đổi - nhưng chưa phải bây giờ. “Xin cho con được trong sạch”, ngài cầu xin, “nhưng chưa phải bây giờ”. Hết lần này đến lần khác, ngài trì hoãn bằng một từ đơn giản: cras - ngày mai. Rồi lại ngày mai. Cras et cras, trì hoãn hết lần này đến lần khác.
Vấn đề của Thánh Augustinô không phải là sự lười biếng. Đó là nỗi sợ hãi. Ngài sợ những thay đổi sẽ khiến ngài phải trả giá. Ngài bám víu vào những thói quen quen thuộc, ngay cả khi biết rằng chúng không còn làm ngài hài lòng nữa.
Theo cách đó, ngài dễ liên hệ một cách đáng ngạc nhiên. Hầu hết chúng ta đều sống với một danh sách những việc cần làm “khi cuộc sống bình lặng trở lại”. Nhưng cuộc sống hiện đại hiếm khi cho phép điều đó. Vì vậy, chúng ta trì hoãn việc trò chuyện, thói quen, sự chữa lành, và lời cầu nguyện.
Rồi mùa hè đến — và làm gián đoạn chúng ta. Trường học im ắng. Nơi làm việc thay đổi. Buổi tối kéo dài. Trong khoảnh khắc, thời gian như lắng đọng. Và cùng với nó, chúng ta có thể nhận thức rõ hơn về những gì đang âm ỉ bên dưới bề mặt.
Thường thì không chỉ là những công việc mà chúng ta đang né tránh — mà còn là những lời mời gọi.
Sự trì hoãn của Thánh Augustinô không phải là vấn đề về lịch trình. Đó là sự kháng cự về mặt tâm linh. Ngài biết mình cần phải làm gì. Ngài chỉ chưa sẵn sàng để nói đồng ý. Nhưng ân sủng không thúc ép. Nó kiên nhẫn chờ đợi sự đồng ý của chúng ta.
Đó là điều khiến mùa hè trở thành một mùa quý giá. Nó không chỉ là một khoảng lặng. Nó là một khoảng khai sáng (break in). Một khoảng lặng đủ lâu để nghe lại những lời mời gọi mà chúng ta đã trì hoãn.
Trong sự tĩnh lặng của một buổi sáng mùa hè hay sự tĩnh lặng của một buổi tối dài, chúng ta có thể tự hỏi: Mình đã trì hoãn điều gì vì sợ hãi? Hay thói quen nào trong cuộc sống đang âm thầm kêu gọi bắt đầu?
Các nhà tâm lý học nói về “ý định thực hiện” — những thay đổi nhỏ, cụ thể đưa chúng ta từ ý định sang hành động. Nhịp điệu của mùa hè khiến những thay đổi đó trở nên khả thi. Một buổi đi bộ buổi sáng mới mẻ. Một giờ mỗi tuần không dùng màn hình. Quay lại với việc viết nhật ký hoặc đọc Kinh Thánh. Thậm chí là một lời cầu nguyện vụng về đầu tiên.
Mùa hè có thể mang đến điều mà Thánh Augustinô khao khát: không gian để lựa chọn ân sủng.
“Con đã yêu Chúa muộn màng,” ngài viết, đau nhói thời gian đã mất. Nhưng ân sủng, một khi đã nhận được, sẽ chuộc lại thời gian. Điều quan trọng không phải là chúng ta đã trì hoãn bao lâu — mà là cuối cùng chúng ta đã nói đồng ý.
Vậy nên, có lẽ mùa hè không phải là thời điểm để hoàn thành mọi việc. Có lẽ đó là thời điểm thích hợp để bắt đầu một điều gì đó.
Đối với tất cả chúng ta đang mắc kẹt trong tình huống cras et cras [ngày mai rồi ngày mai], sự gián đoạn yên tĩnh này có thể là lời mời gọi mà chúng ta cần — để bắt đầu không phải vì chúng ta bị áp lực, mà vì mùa này cho phép chúng ta làm điều đó.
Và đó có thể là sự lựa chọn mang tính Augustinô nhất: ngừng chờ đợi thời điểm hoàn hảo và nói đồng ý với khoảnh khắc mà chúng ta đang có.
2. Tiến sĩ George Weigel: Chống lại chính trị bất bình
Tiến sĩ George Weigel là sử gia và là thành viên cao cấp của Trung tâm Đạo đức và Chính sách Công cộng Washington, và là người viết tiểu sử Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Ông vừa có bài viết nhan đề “Against the Politics of Grievance”, nghĩa là “Chống lại chính trị bất bình”.
Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.
Thật không may, đúng lúc chính trị bất bình dường như đang cạn kiệt ở cánh tả Mỹ, thì nó lại nổi lên với sự trả thù ở cánh hữu Mỹ. Những khẩu hiệu như “chúng ta đã bị lừa” - làm méo mó hồ sơ về kiến trúc an ninh gìn giữ hòa bình thành công nhất từng được tạo ra là NATO, và tạo ra vỏ bọc cho thuế quan có thể phá hủy động cơ tăng trưởng kinh tế thành công nhất thế giới – là những ví dụ nổi bật minh họa cho một chính trị bất bình mới, là mặt trái của sự thức tỉnh. Và dưới hình thức đám đông cuồng loạn trên các phương tiện truyền thông xã hội, chính trị bất bình cánh hữu ngày càng giống một cách đáng báo động với thứ văn hóa triệt hạ của cánh tả.
Không phải tất cả những nỗi bất bình đều là không có thật. Một số là có thật, và chúng ta có nghĩa vụ đạo đức phải giải quyết và khắc phục chúng. Nhưng chính trị bất bình chắc chắn sẽ dẫn đến sự tan rã của các cộng đồng chính trị—hoặc, cũng thâm độc không kém, nó khiến cho việc hình thành các cộng đồng chính trị trở nên khó khăn, nếu không muốn nói là không thể.
Tại sao người dân Palestine không thể hình thành và duy trì một cộng đồng chính trị tự quản có khả năng tạo ra hòa bình? Thưa, bởi vì như người bạn của tôi, nhà Ả Rập học Fouad Ajami quá cố, đã nói vào năm 2001, “Một bóng tối, một mùa đông dài, đã giáng xuống người Ả Rập... những người đã buông thả bản thân cho những mối hận thù độc ác nhất của họ.” Và vì thế, “Không có gì phát triển ở giữa một trật tự chính trị độc đoán và những người dân thường xuyên quan hệ với những kẻ độc tài.”
Tại sao Trung Quốc lại tìm kiếm bá quyền toàn cầu thay vì đưa dân số năng động, sáng tạo của mình vào một trật tự thế giới hòa bình, thịnh vượng? Thưa, một phần câu trả lời nằm ở những con quỷ Maoist cá nhân của Tập Cận Bình. Những con quỷ đó lại lợi dụng sự bất bình mà Tập và các nhà lãnh đạo cộng sản Trung Quốc khác gọi là “thế kỷ nhục nhã” của Trung Quốc. Do đó, nền chính trị dựa trên sự bất bình của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tạo ra một hệ thống kiểm soát xã hội tinh vi về mặt công nghệ kết hợp với sự xâm lược quốc tế. Trong khi đó, bên kia eo biển Đài Loan, nền dân chủ đầu tiên trong năm nghìn năm văn minh Trung Quốc đang phát triển mạnh mẽ, một phần vì người dân không đắm chìm trong sự bất bình vô tận.
Rồi đến Nga. Cuộc chiến của Vladimir Putin chống lại phương Tây được thể hiện rõ ràng nhất trong cuộc xâm lược tàn bạo của ông ta vào Ukraine. Tuy nhiên, trước và trong sự thách thức đó đối với mọi công pháp quốc tế liên quan đến các vấn đề thế giới, Putin đã phát động các hình thức chiến tranh hỗn hợp, từ đầu độc không gian thông tin toàn cầu bằng những lời nói dối đến cắt đứt cáp thông tin liên lạc ở Biển Baltic, cho đến ám sát những đối thủ chính trị tìm nơi ẩn náu ở phương Tây. Tất cả những điều đó đã được biện minh dựa trên những bất bình trong lịch sử của Nga, thường được gói ghém trong những câu như “Chúng tôi không được tôn trọng”, cùng với niềm tin kỳ lạ của trùm KGB Putin rằng sự sụp đổ của Liên Xô - một trong những chế độ chuyên chế tồi tệ nhất trong lịch sử loài người – lại được hắn ta coi là thảm họa địa chính trị lớn nhất của nhân loại ở thế kỷ 20.
Hãy đối chiếu những ví dụ về chính trị dựa trên sự bất bình và thường gây chết người này với những phi công Tuskegee - những phi công người Mỹ da đen chiến đấu trong thế chiến thứ Hai trong phi đoàn không quân chiến đấu 332 và phi đoàn không quân ném bom số 477.
Từ lâu, tôi đã nuôi dưỡng lòng kính trọng sâu sắc đối với những phi công quân sự người Mỹ gốc Phi đầu tiên này, những người đã vượt qua hàng thế kỷ định kiến và phân biệt chủng tộc để trở thành những phi công chiến đấu thành công trong Thế chiến thứ hai. Bất kỳ ai đã xem các bộ phim The Tuskegee Airmen và Red Tails đều không thể không kinh hoàng trước những gì những người đàn ông anh hùng này phải chịu đựng để phục vụ đất nước trong Không quân Hoa Kỳ. Họ đã chiến thắng, không phải thông qua chính trị bất bình, mà bằng cách tuân theo phương châm “Vươn lên trên” - không phải ám chỉ việc bay những chiếc P-51 của họ phía trên những chiếc B-17 mà họ bảo vệ khỏi Không quân Đức, mà là vượt lên trên chủ nghĩa phân biệt chủng tộc vô nghĩa, là điều đã gây hại cho những kẻ phân biệt chủng tộc ít nhất là cũng nhiều như nó đã gây hại cho các nạn nhân của định kiến này.
Đời sống công cộng của người Mỹ ngày nay sẽ được cải thiện đáng kể nếu những người nghiện chính trị bất bình, thức tỉnh và MAGA, áp dụng khẩu hiệu của những phi công Tuskegee trong Red Tails: “Không có gì là khó khăn. Mọi thứ đều là thử thách. Vượt qua nghịch cảnh để đến với các vì sao.”
Nguyên tắc cốt lõi của học thuyết xã hội Công Giáo về sự đoàn kết dạy chúng ta rằng một nền dân chủ tự quản chỉ có thể được duy trì bằng ý thức chung về tình bạn công dân và trách nhiệm chung—là kiểu mà người Mỹ thể hiện khi, trên khắp quang phổ chính trị từ MAGA đến woke, họ đã nhanh chóng giúp đỡ những người hàng xóm của mình khi cơn bão Helene tàn phá miền tây Bắc Carolina. Sẽ rất hữu ích nếu các viên chức công của chúng ta kêu gọi tinh thần đó, thay vì xúi giục con quỷ bất bình, trong việc tập hợp sự ủng hộ cho các chính sách mà họ muốn đề xuất.
Source:First Things
3. Nhật ký trừ tà số 338: Satan không thể giết bạn nhưng...
Khi chúng tôi biết Satan không thích điều gì đó, chúng tôi sẽ càng làm nhiều hơn nữa những điều nó không thích.
Trong các buổi cầu nguyện, chúng tôi đặt khăn choàng của linh mục lên cổ người bị ảnh hưởng như một phần của Nghi lễ. Ma quỷ phản ứng bằng cách hét vào mặt chúng tôi: “Cởi khăn choàng ra!” OK được, chúng tôi đeo tiếp một khăn choàng nữa.
Ma quỷ sẽ bảo chúng tôi ngừng nói tên Chúa Giêsu. OK được, chúng tôi sẽ càng kêu danh Chúa nhiều hơn.
Chúng sẽ phản đối việc kêu cầu một vị thánh cụ thể, chẳng hạn như Cha Thánh Piô Năm Dấu Thánh. OK được, chúng tôi sẽ kêu cầu ngài còn nhiều hơn nữa, khẩn thiết hơn nữa.
Bất cứ điều gì ma quỷ không thích thì ipso facto, phải là tốt và vì vậy chúng ta sẽ càng phải làm nhiều hơn nữa. ipso facto là tiếng Latinh, nghĩa là “tự nó cho thấy”.
Tương tự như vậy, nếu Satan hô hào hay xúi giục một điều gì đó, thì ipso facto, phải là xấu. Hắn khuyến khích sự ngờ vực, xung đột, tức giận, sợ hãi và tự ghét bản thân. Những điều này rõ ràng là xấu. Chúng ta chống lại chúng bằng sự tin tưởng, tình yêu, sự đoàn kết và hòa bình. Một điều mà hắn luôn thúc đẩy là tự tử. Trong hầu hết mọi trường hợp, hắn cố gắng khiến những người bị quỷ ám tự tử. Đây là một chủ đề ma quỷ theo đuổi một cách nhất quán và mạnh mẽ đến mức, ipso facto, nó phải rất xấu.
Mọi thầy trừ tà đều biết rằng Satan không thể trực tiếp giết người. Hắn đe dọa sẽ làm vậy nhưng đó chỉ là lời nói suông. Hắn có thể hành hạ, tra tấn và cám dỗ, nhưng hắn không thể giết người. Nhưng như Nghi thức trừ tà nêu rõ, Satan được gọi một cách chính xác là Mortis Adductor - kẻ mang cái chết, hay Vitae raptor - kẻ cướp đi sự sống, và Princeps maledicti homicidii - hoàng tử sát nhân bị nguyền rủa. Mặc dù hắn không thể giết chúng ta ngay lập tức, nhưng những người trong tầm tay hắn sẽ dần dần bị hút hết sự sống. Họ trở nên đen tối, vô hồn, vô vọng và lờ đờ. Nhưng Satan không thể “bóp cò”, vì vậy hắn cố gắng khiến người đó tự làm điều đó.
Tôi lo ngại về sự gia tăng của an tử và trợ tử trên thế giới. Ví dụ, năm 2023, an tử và trợ tử chiếm đến 5,4% số ca tử vong ở Hòa Lan và năm 2024, tổng cộng 5,8% số ca tử vong ở Bỉ là do an tử. Ở Canada, cứ 20 ca tử vong vào năm 2023 thì có khoảng 1 ca được trợ tử. Trợ tử y tế, thường được gọi tắt là MAID, đang ngày càng trở nên hợp pháp ở Hoa Kỳ. Cũng có những quốc gia khác nữa. Con số trên toàn thế giới đang tăng nhanh chóng.
Giáo lý Công Giáo nêu rõ rằng “Tự tử... là hành vi trái ngược nghiêm trọng với tình yêu chính đáng đối với bản thân... Tự tử là hành vi trái ngược với tình yêu dành cho Thiên Chúa hằng sống” (#2281). Tuy nhiên, giáo lý này tiếp tục lưu ý: “Những rối loạn tâm lý nghiêm trọng, sự đau khổ, hoặc nỗi sợ hãi nghiêm trọng về khó khăn, đau khổ hoặc tra tấn có thể làm giảm trách nhiệm của người tự tử” (#2282). “Chúng ta không nên tuyệt vọng về sự cứu rỗi vĩnh cửu của những người đã tự tử.... Giáo hội cầu nguyện cho những người đã tự tử” (#2283).
Vì vậy, Giáo hội thừa nhận rằng tội lỗi đạo đức khi tự tử có thể được giảm nhẹ trong một số trường hợp nhất định. Chúng ta không thể chắc chắn rằng người tự tử sẽ mãi mãi nằm trong vòng tay của Satan. Nhưng nếu Kẻ Ác thúc đẩy tự tử mạnh mẽ, thí chắc chắn rằng hắn phải rất vui mừng với xu hướng thế giới hiện tại.
Nếu bạn thấy mình bị tấn công bởi những ý nghĩ tự tử, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp và hỗ trợ cá nhân. Ngoài ra, hãy sử dụng ba chữ R: “Tôi từ chối những ý nghĩ ma quỷ này; Tôi khiển trách chúng; và tôi từ bỏ chúng. Nhân danh Chúa Giêsu, tôi đuổi chúng ra!” Hãy hướng về Chúa Giêsu, chính là sự sống, và cầu xin sự giúp đỡ của Ngài.
Source:Catholic Exorcism