CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN NĂM C
LỬA THÁNH THẦN - NGỌN LỬA KHÔNG BAO GIỜ TẮT
Giêrusalem ngột ngạt, sợ hãi. Trên tường thành, đôi mắt lính canh u ám nhìn về xa, nơi bụi mù chiến xa Babylon đang rất gần. Trong thành, những lời hô hào chống trả…, tất cả quay quanh thứ hy vọng mong manh. Và rồi, từ giữa quảng trường, một giọng nói vang lên – không phải an ủi, mà cảnh báo: "Cuộc kháng cự này sẽ thất bại. Hãy đầu hàng. Hãy trở về với Thiên Chúa".
Đó là tiên tri Giêrêmia. Nhưng không ai đón nhận, lại bị xem là phản bội. Người ta nổi giận. Các thủ lãnh tố cáo: "Tên này không tìm hòa bình cho dân, mà chỉ tìm tai họa". Và sứ giả của Chúa bị ném xuống giếng cạn, để mặc cho chết dần trong bóng tối.
1. NỖI ĐAU CỦA NGƯỜI THUỘC VỀ CHÚA.
Tôi vẫn hình dung khoảnh khắc ấy: giữa đáy giếng lạnh và ẩm, Giêrêmia co người, lòng chất đầy câu hỏi: "Tại sao con phải chịu thế này? Con đã nói đúng Lời Ngài mà!".
Ông từng muốn bỏ cuộc, muốn im lặng. Nhưng chính lúc đó, ông nhận ra trong tim mình đang bừng cháy một ngọn lửa – ngọn lửa không thể dập, bởi nó không phải từ ông, mà từ chính Thiên Chúa. Và vì thế, tiên tri đứng dậy, lại nói, lại loan báo, dù biết mỗi lời có thể là nhát dao khứa vào thân mình.
Có một điều lạ lùng: những ai thuộc về Chúa, khi thực sự được Chúa chạm đến, không thể im lặng. Ngọn lửa tình yêu trong họ sẽ thúc đẩy họ ra đi, bất chấp hiểu lầm, ghét bỏ, thậm chí bách hại.
2. CHÚA GIÊSU - NGỌN LỬA GIỮA THẾ GIAN.
Chúa Giêsu từng nói: "Thầy đến ném lửa vào mặt đất, Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!" (Lc 12, 49). Ngọn lửa ấy chính là tình yêu Thiên Chúa - thứ tình yêu không đứng ngoài, không dửng dưng, nhưng dấn thân, bùng cháy, sẵn sàng bị thiêu rụi để mang ánh sáng và hơi ấm cho đời.
Nhưng lại như tiên tri Giêrêmia, Chúa bị loại trừ. Chúa không đem đến hòa bình rẻ tiền - thứ hòa bình lành lạnh của thỏa hiệp với bóng tối - mà đem một thứ hòa bình phải đi qua khổ giá, đánh đổi bằng chính mạng sống. Và vì thế, Chúa chấp nhận bị chối bỏ, bị kết án, bị treo trên thập giá.
3. NGỌN LỬA VẪN CHÁY TRONG HỘI THÁNH.
Từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, Thiên Chúa vẫn tiếp tục ném lửa vào lòng thế giới. Lửa ấy không bao giờ tắt. Chúa tiếp tục chọn những con người – những người bình thường như chúng ta – để mang lửa ấy cho người khác.
Họ có thể là một linh mục, một nữ tu, một giáo lý viên, một người cha, người mẹ trong gia đình… Bất cứ ai dám để cho Thánh Thần thắp lửa trong tim mình đều trở thành ngọn đuốc sáng trong đêm tối.
Nhưng đừng tưởng sẽ dễ dàng. Như Giêrêmia, như Chúa Giêsu, như các chứng nhân, ai mang lửa tình yêu cũng gặp chống đối, hiểu lầm, thậm chí bách hại. Bởi ánh sáng luôn làm chói mắt những ai quen sống trong bóng tối.
4. MỘT CHỨNG NHÂN CỦA NGỌN LỬA.
Tôi nhớ đến thánh Maximilian Kolbe, linh mục dòng Phanxicô ở Ba Lan, sống giữa thời Đức Quốc Xã tàn bạo. Bị giam trong trại Auschwitz, cha thấy một tù nhân bị kết án chết đói để trả thù cho một vụ vượt ngục. Tù nhân bật khóc: "Tôi còn vợ con…". Và cha Kolbe bước ra: "Tôi xin chết thay ông...".
Những ngày sau đó, trong căn hầm tối, cha Kolbe không than van, không sợ hãi, nhưng cầu nguyện và hát thánh ca. Ngọn lửa tình yêu của Chúa trong lòng cha đã biến căn hầm tử thần thành một nhà nguyện. Và khi bị tiêm thuốc độc để kết liễu, cha vẫn nhìn lên trời như nhìn vào chính Đấng đã gọi mình.
Cha Kolbe đã không chỉ chết cho một người. Cha đã cho thế giới thấy rằng tình yêu mạnh hơn cái chết. Ngọn lửa mà Chúa Giêsu ném vào trần gian đã cháy rực nơi trái tim của cha.
5. LỜI MỜI GỌI HÔM NAY.
Chúng ta đang sống trong thời đại không thiếu bóng tối - bóng tối của ích kỷ, gian dối, vô cảm, thờ ơ với đức tin. Như tiên tri Giêrêmia, như Chúa Giêsu, như cha Maximilian Kolbe, mỗi Kitô hữu đều được mời để làm một điều: GIỮ CHO NGỌN LỬA TÌNH YÊU CỦA CHÚA CHÁY SÁNG.
Có thể, để giữ ngọn lửa ấy, chúng ta sẽ phải trả giá - là mất mát, hiểu lầm, bị chống đối. Nhưng hãy nhớ: Ngọn lửa ấy chính là sự sống, là hy vọng, là ánh sáng duy nhất có thể xua tan bóng đêm của thế giới này.
Xin đừng chỉ an phận, chỉ giữ đạo cho mình, hãy cộng tác với ơn Chúa làm bùng lửa Tin Mừng, lửa tình yêu, lửa Thánh thần nhóm trong tim, can đảm ra khỏi vùng an toàn, vượt gian nguy, dám trả giá để làm chứng cho Chúa.
Vì lửa của Chúa – một khi đã cháy – sẽ biến chúng ta thành những chứng nhân mà thế giới không thể làm ngơ.
LỬA THÁNH THẦN - NGỌN LỬA KHÔNG BAO GIỜ TẮT
Giêrusalem ngột ngạt, sợ hãi. Trên tường thành, đôi mắt lính canh u ám nhìn về xa, nơi bụi mù chiến xa Babylon đang rất gần. Trong thành, những lời hô hào chống trả…, tất cả quay quanh thứ hy vọng mong manh. Và rồi, từ giữa quảng trường, một giọng nói vang lên – không phải an ủi, mà cảnh báo: "Cuộc kháng cự này sẽ thất bại. Hãy đầu hàng. Hãy trở về với Thiên Chúa".
Đó là tiên tri Giêrêmia. Nhưng không ai đón nhận, lại bị xem là phản bội. Người ta nổi giận. Các thủ lãnh tố cáo: "Tên này không tìm hòa bình cho dân, mà chỉ tìm tai họa". Và sứ giả của Chúa bị ném xuống giếng cạn, để mặc cho chết dần trong bóng tối.
1. NỖI ĐAU CỦA NGƯỜI THUỘC VỀ CHÚA.
Tôi vẫn hình dung khoảnh khắc ấy: giữa đáy giếng lạnh và ẩm, Giêrêmia co người, lòng chất đầy câu hỏi: "Tại sao con phải chịu thế này? Con đã nói đúng Lời Ngài mà!".
Ông từng muốn bỏ cuộc, muốn im lặng. Nhưng chính lúc đó, ông nhận ra trong tim mình đang bừng cháy một ngọn lửa – ngọn lửa không thể dập, bởi nó không phải từ ông, mà từ chính Thiên Chúa. Và vì thế, tiên tri đứng dậy, lại nói, lại loan báo, dù biết mỗi lời có thể là nhát dao khứa vào thân mình.
Có một điều lạ lùng: những ai thuộc về Chúa, khi thực sự được Chúa chạm đến, không thể im lặng. Ngọn lửa tình yêu trong họ sẽ thúc đẩy họ ra đi, bất chấp hiểu lầm, ghét bỏ, thậm chí bách hại.
2. CHÚA GIÊSU - NGỌN LỬA GIỮA THẾ GIAN.
Chúa Giêsu từng nói: "Thầy đến ném lửa vào mặt đất, Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!" (Lc 12, 49). Ngọn lửa ấy chính là tình yêu Thiên Chúa - thứ tình yêu không đứng ngoài, không dửng dưng, nhưng dấn thân, bùng cháy, sẵn sàng bị thiêu rụi để mang ánh sáng và hơi ấm cho đời.
Nhưng lại như tiên tri Giêrêmia, Chúa bị loại trừ. Chúa không đem đến hòa bình rẻ tiền - thứ hòa bình lành lạnh của thỏa hiệp với bóng tối - mà đem một thứ hòa bình phải đi qua khổ giá, đánh đổi bằng chính mạng sống. Và vì thế, Chúa chấp nhận bị chối bỏ, bị kết án, bị treo trên thập giá.
3. NGỌN LỬA VẪN CHÁY TRONG HỘI THÁNH.
Từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, Thiên Chúa vẫn tiếp tục ném lửa vào lòng thế giới. Lửa ấy không bao giờ tắt. Chúa tiếp tục chọn những con người – những người bình thường như chúng ta – để mang lửa ấy cho người khác.
Họ có thể là một linh mục, một nữ tu, một giáo lý viên, một người cha, người mẹ trong gia đình… Bất cứ ai dám để cho Thánh Thần thắp lửa trong tim mình đều trở thành ngọn đuốc sáng trong đêm tối.
Nhưng đừng tưởng sẽ dễ dàng. Như Giêrêmia, như Chúa Giêsu, như các chứng nhân, ai mang lửa tình yêu cũng gặp chống đối, hiểu lầm, thậm chí bách hại. Bởi ánh sáng luôn làm chói mắt những ai quen sống trong bóng tối.
4. MỘT CHỨNG NHÂN CỦA NGỌN LỬA.
Tôi nhớ đến thánh Maximilian Kolbe, linh mục dòng Phanxicô ở Ba Lan, sống giữa thời Đức Quốc Xã tàn bạo. Bị giam trong trại Auschwitz, cha thấy một tù nhân bị kết án chết đói để trả thù cho một vụ vượt ngục. Tù nhân bật khóc: "Tôi còn vợ con…". Và cha Kolbe bước ra: "Tôi xin chết thay ông...".
Những ngày sau đó, trong căn hầm tối, cha Kolbe không than van, không sợ hãi, nhưng cầu nguyện và hát thánh ca. Ngọn lửa tình yêu của Chúa trong lòng cha đã biến căn hầm tử thần thành một nhà nguyện. Và khi bị tiêm thuốc độc để kết liễu, cha vẫn nhìn lên trời như nhìn vào chính Đấng đã gọi mình.
Cha Kolbe đã không chỉ chết cho một người. Cha đã cho thế giới thấy rằng tình yêu mạnh hơn cái chết. Ngọn lửa mà Chúa Giêsu ném vào trần gian đã cháy rực nơi trái tim của cha.
5. LỜI MỜI GỌI HÔM NAY.
Chúng ta đang sống trong thời đại không thiếu bóng tối - bóng tối của ích kỷ, gian dối, vô cảm, thờ ơ với đức tin. Như tiên tri Giêrêmia, như Chúa Giêsu, như cha Maximilian Kolbe, mỗi Kitô hữu đều được mời để làm một điều: GIỮ CHO NGỌN LỬA TÌNH YÊU CỦA CHÚA CHÁY SÁNG.
Có thể, để giữ ngọn lửa ấy, chúng ta sẽ phải trả giá - là mất mát, hiểu lầm, bị chống đối. Nhưng hãy nhớ: Ngọn lửa ấy chính là sự sống, là hy vọng, là ánh sáng duy nhất có thể xua tan bóng đêm của thế giới này.
Xin đừng chỉ an phận, chỉ giữ đạo cho mình, hãy cộng tác với ơn Chúa làm bùng lửa Tin Mừng, lửa tình yêu, lửa Thánh thần nhóm trong tim, can đảm ra khỏi vùng an toàn, vượt gian nguy, dám trả giá để làm chứng cho Chúa.
Vì lửa của Chúa – một khi đã cháy – sẽ biến chúng ta thành những chứng nhân mà thế giới không thể làm ngơ.